12.3.10

Trăng trong tù


Nếu không có cái hàng giây kẽm
lòng ta vui biết mấy hôm nay
chín tù ta ch
ưa có một ngày 
nằm bên cửa sổ nhìn trăng xuống
trăng đỏ rực một màu máu chảy
trăng chồm lên bìa rừng, lên ngọn núi cao
qua thung lũng phải chăng trăng nghẹn lại
ta cũng nghẹn ngào từ cửa sổ ngó ra
không vói được cao để ôm siết trăng già
rừng đã rớt mùa thu sao trăng ở quá xa
ta cũng cách xa đời từ lâu lắm
xuống đồng bằng trăng chết một màu trăng
ta giống như vì sao lỡ đã băng
tan đi mất không thể chạm vầng trăng lạnh
trăng đi từ từ, trăng rơi trên đất
trên song sắt thấm đầy dấu sương đêm
ta qua chín năm ở nhiều thứ trại giam
và mấy lần xà lim không đếm được
trăng và ta chẳng có gì hẹn ước
nên không chia chung một cảnh trong tù
trăng ở bên ngoài lên xuống cả mùa thu
ta trong rọ kín không cách gì trăn trở
khuya, kệ khuya qua dù trăng dấu mặt
ta chỉ cần nhìn một bóng trăng soi
bởi nơi đây mỗi ngày ta mỗi mòn ra
không chừng mai mốt ta chẳng là ta nữa
chín năm dài ta trong nỗi nhớ
trong vòng vây, trong bóng tối âm u
lỡ hôm nay trăng xuống tới trại tù
coi như đã có duyên từ thiên cổ
chớ vẫy tay chào, trăng khuya quá độ
về đi thôi nơi trăng đến từ đầu
ta ở chỗ nầy cũng đã khá lâu
mai, mốt không biết chừng ta đi mất
trên song sắt này ta khắc tên trên đấy
nếu trăng quay về nhớ ghé thăm ta
tên của ta không giống như trăng già
nó chỉ có một màu rất trắng

nguyễn thanh-khiết
A 20 mùa thu 1986






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét