12.3.10

Đêm gõ cùm ta hát


Ta đã chết từ một ngày thê thảm
hồn bơ vơ theo cỏ nội mây ngàn
dừng nơi đây chờ gió nổi, sương tan
trên chiếc lá úa vàng theo nhật nguyệt

Núi vẫn còn xanh nỗi buồn bất diệt
rừng vẫn mênh mông cỏ biếc mây mù
có còn chăng tiếng vọng của thiên thu
chút hương khói cho hồn ta hóa độ

Ta lỡ đi từ rừng xanh xuống phố
lỡ dẫm dấu chân trên những căm hờn
cũng muốn quay đầu với những trống trơn
nghe tiếng chuông chiều vang về ngõ núi

Rừng Lá chết vàng, cây buông khô cháy
cát thổi một vùng phủ trắng trại giam
hồn ta kêu rên dưới bóng trăng tàn
trăng một cõi, buồn riêng ta một cõi

Tóc xanh chi, hành trang chi nặng gói
trần gian đầy lũ ngạ quỉ bám vây
nước non đâu, xương máu đã ngập đầy
ta lỡ gởi thân ta vào địa ngục


Kinh nguyện đêm đêm là bầy cú rúc
chuông chiêu hồn thay tiếng xích xiềng khua
trại giam mọc lên đổi những nóc chùa
hồn lang bạt còn nơi nào yên nghỉ

Thôi căn kiếp cười ta con chốt thí
thôi đời người gánh vác bỏ sau lưng
đêm nay lòng ta chợt thấy dửng dưng
khép mắt lại quên chỗ mình đang đứng


nguyễn thanh-khiết
những ngày ở Z 30D
mùa thu 1978





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét