12.3.10

Mưa qua rừng Lá


Tháng tám đem về đây cơn bão rớt
Mưa trên nguồn làm úng cả trại giam
Ta co ro nhìn nước đổ trên ngàn
Con suối Lạnh lấn sâu vào sân trại
Mưa làm ta nhớ ngày này năm trước
Mỗi chiều về đứng ngó phía bên kia
Có bóng em gởi nụ hôn sớt chia
Trong hoạn nạn một đời tù bất khuất
Đội Thiên Nga bây giờ bay tan tác
Em của ta chắc đâu đó giữa rừng
Ta thương em có đôi mắt dửng dưng
Cười khinh bỉ vào biệt giam lần đó
Con Thiên Nga mà đời như quên bỏ
Đã kiên cường trong sắc áo tù nhân
Em ném vào ta một chút bâng khuâng
Trên suối Lạnh hôm đội về rất trễ
Một ánh mắt trao tình đâu phải dễ
Dưới cái chăm chăm của lũ cai tù
Ta thương em có mái tóc mùa thu
Cái răng khểnh luôn cười trên gánh nạn
Con Thiên Nga mà giặc thù ngao ngán
Đã bao lần cùm kẹp vẫn đứng trơ
Đã khạc nhổ vào niềm tin ngu ngơ
Của đám giặc khù khờ đi theo đảng
Cánh chim xưa, kỷ niệm có còn mang
Khi bay khỏi trại thù khu rừng Lá
Bầy Thiên Nga cái tên không còn lạ
Ríu rít nơi nầy, một lúc rồi đi

nguyễn thanh-khiết
Z 30D mùa thu 1979
(viết cho đội Cảnh sát đặc nhiệm Thiên Nga)





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét