nắng hạ Lào đốt khô đồi trọc
mồ hôi tù thấm mặn Trường Sơn
đồi trùng trùng tù leo lên dốc
theo tuổi tù dốc dựng cao hơn
giặc dí súng lùa về láng trại
nắm rau hoang ngắt vội bên đường
cây cỏ tội thân tù mọc đại
trên đất thù cháy ngọn mà thương
nắng như lửa bừng bừng giữa núi
hơi mờ mờ như khói như mây
bụi như hốt phủ đầy mặt mũi
sông núi hay chăng phận đi đày
suối cạn vạch rêu thò tay múc
ngụm nước nặng mùi tanh của rong
cắn răng nuốt cho tròn vinh nhục
nợ sơn hà bất kể đục trong
lưng trần trụi còng theo quang gánh
xuống lũng sâu trèo ngược lên đồi
gót chân nứt da bong từng mảnh
giang san này đã mất đành thôi
nắng vẫn cháy trên thân tù tội
núi vẫn khô theo kiếp đi đày
trong gió đưa như lời sám hối
hận một ngày lầm lỡ xuôi tay
nguyễn thanh-khiết
Z30 D - A20 với những ngày trong trại giặc