12.3.10

Chết khát


Khi đã cạn cùng không còn sức bật
người tù sờ trên thép nóng và khô
lòn ngang cùm thanh thép cứ trơ trơ
tỳ lên gót chân nhiều ngày mưng mủ
quanh cổ chân nửa thân cùm trong đó
da bong sần sùi, đọng chút máu tươi
mấy tháng xà lim toàn thân rả rượi
nhấc một cánh tay cũng khó vô cùng

Đói thì không kể nhưng còn cái khát
khát tới chết người, khát nứt nẻ môi
khắp cả người không có giọt mồ hôi
dù nắng mùa khô như nung rực lửa
hết nước, là cạn cùng một đời sống
người như căng tròn lỏng bỏng dưới da
cần cổ nóng ran không thể thở ra
miệng há hốc nước miếng khô quánh lại

Hết nước, máu cơ hồ không còn chảy
người nặng nề xương cốt chẳng dính nhau
hết nước, người tù như ở trên cao
cứ lơ lửng và nhịp tim chậm lại
hết nước, mắt mờ mờ không khép kín
cánh mũi phồng lên để lấy hơi vô
tai vo vo như có tiếng mơ hồ
dăm phút nữa con tim sẽ ngừng lại


nguyễn thanh-khiết
A 20 những ngày ở xà lim






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét