12.3.10

Gia-Định quần anh hội


Dãy C2 nằm sâu ngút mắt

trông im lìm như nấm mồ hoang
hàng xà lim cửa sắt khoá ngang tàn
như thách thức những bàn tay khởi loạn
ta ở phòng 5 đèn mờ bệnh hoạn
nơi phải nằm vừa đủ một bề ngang
lối vào ra không hơn được ba gang
trên cửa sắt giặc chỉ chừa vuông sổ nhỏ
đừng nói trăng soi
đừng mơ nắng rọi
úp một bàn tay là chút gió chẳng thể vào
bốn phía tường cao
một ngọn đèn leo lét
đủ soi thân tù lần lượt đến rồi đi

Sáng mai giật mình nghe dăm hồi kiểng
chợt nhận ra quần hùng hội nơi nầy
mấy dãy nhà giam, lớn bé đã đầy
sư ông, linh mục, thầy dòng
nhạc sĩ, nhà văn giặc gom về một đống
trần trục, trắng phau ngồi chen phơi nắng
trên sân tù dưới họng súng lăm lăm
ta lặng lẽ nhìn qua khe lỗ gió
tất cả tinh hoa giặc góp nhặt về đây
sá chi ta mới có dăm ngày
nhìn mới biết nhà tù an yên hơn ngoài phố

Đất nước khom lưng cõng một bầy giặc đỏ
dân ba miền hơ hãi kiếm đường đi
con kiến, cột đèn chẳng biết nghĩ suy
có cơ hội cũng ùa ra khỏi nước
giặc gom hết, từ từ, lần lượt
già trẻ, gái trai, những ai còn ý thức
trại tù mọc lên, trường học hoang tàn
chuông nhà thờ sẽ tắt không vang
chùa miễu rồi đây thôi nhang khói
con cháu bác sẽ rơi vào ngu và đói
dưới bàn tay của đảng vô luân
đảng tìm phương quản lý cả thánh thần
nhốt sách vở, và gông cùm cả chúa
thần dân bác tràn qua vĩ tuyến
bóc lột miền nam, vơ vét miền trung
Sài-Gòn hôm nay thực sự lâm chung
một cái chết ngàn năm tức tưởi
ta thở dài,
bao nhiêu thế hệ sẽ thê lương
Khi cả nước quay về thời đồ đá
trên sân tù hôm nay
những chiến sĩ mấy đời tranh đấu
những ngòi viết bị bẻ ngang
những trái tim bị bóp méo
trong ngần đó thứ ngổn ngang
còn có cả
tàn lụi đương nhiên của lớp người đi trước
cái oanh liệt ngày xưa tưởng như vừa khuất
trả lại cho đời vượt trội của thanh xuân

Quần anh đại hội
với chiến dịch Sông-Vĩnh vẻ vang
gom thật sạch những tai ương của đảng
đưa Việt-Nam về địa ngục
đất nước nầy chỉ có công an
công cụ thành danh làm giàu cho đảng tịch
Việt nam chỉ còn lại kinh hoàng
sứ mạng của thanh niên
là rủ nhau đi tù cả nước

Ôi! Giang sơn biết có ngày cứu chuộc
tại nơi nầy ta sẽ tiễn ai đi
từng người, từng hạt giống chẳng còn gì
thành Gia-Định nơi dập vùi chí khí

 

nguyễn thanh-khiết
T 20, tháng 10-1977





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét