người gồng gánh vượt đường xa qua núi
trại tù nào giặc cũng dựa Trường Sơn
tội tiểu thư thân trót đành phận rủi
nếm mật nằm gai khi mất giang sơn
thương chi chồng, xót chi thân mất nước?
nhịn mặc, nhịn ăn lặn lội đường rừng
cái chết trong tù bao giờ biết trước
gặp một lần đánh đổi mấy gian truân
ôi! người vợ đã theo chồng chinh chiến
đã nuôi chồng qua biết mấy trại giam
tiểu thư xưa già theo ngày quốc biến
chân đạp gai rừng lưng cõng nước Nam
người vợ của tù binh trên đất giặc
vẫn hiên ngang qua những cánh rừng già
mười năm, theo chồng - đau thương dằng dặt
món nợ này sao có thể bỏ qua?
con dại mười năm đè lên vai nhỏ
theo dấu chân tù chẳng có ngày ra
cửa nát nhà tan giặc thù vẫn đó
ôi ! người vợ tù khi cuộc chiến qua
nguyễn thanh-khiết
A20
Bài thơ riêng kính tặng chị Như-Lan (A20 Vũ Trọng Khải phu nhân)